thời gian có làm ta quên được nhau hay không
Rất rất nhiều những lần đầu tiên được trao đi. Chúng ta vẫn là những người thích hoài niệm, chúng ta có thể quên những lần sau đó, nhưng lần đầu tiên thì mãi mãi là điều không thể. 5. Thay vì nghĩ cho riêng mình, mối tình đầu dạy bạn nghĩ cho cả người khác nữa
Người ta nói thời gian sẽ trẻ lời tất cả, nhưng thật ra nó không trả lời gì cả, nó chỉ làm ta quên mất câu hỏi thôi - Khuyết danh - Xem thêm: Người nào dám lãng phí một giờ đồng hồ hãy còn chưa phát hiện ra giá trị của cuộc sống
c) Việc người bệnh tâm thần có được tự lĩnh thuốc hay không do người kê đơn thuốc quyết định đối với từng trường hợp. Điều 10. Kê đơn thuốc của cơ sở khám bệnh, chữa bệnh có ứng dụng công nghệ thông tin trong kê đơn thuốc
Vay Tiền Trả Góp Theo Tháng Chỉ Cần Cmnd Hỗ Trợ Nợ Xấu. Thời gian không chờ đợi một ai, vì vậy còn bên nhau giây phút nào ta hãy luôn trân trọng những thời khắc tươi đẹp ấy. Cuộc đời con người sẽ có nhiều cột mốc nhưng chúng ta hẳn chỉ có 2 lần nhớ mãi không quên Đám cưới và đám tang. Hai sự kiện quan trọng nhất đời người, ngày ta đón một người xa lạ gắn kết vào đời ta để đi chung quãng đường còn lại. Và ngày ta mãi mãi rời xa cuộc sống, rời bỏ trần thế đầy bộn bề lo khi nhắm mắt tan vào cát bụi, liệu ta còn nuối tiếc điều gì?Ảnh minh hoạMùa hè năm ấy có người đã đợi taTại sao? Tại sao lại là "đợi"? Vì con người ta chỉ sống mấy chục năm trên đời, chúng ta liệu có thể cùng nhau trải qua bao nhiêu lần "mùa hè năm ấy"? Lần mùa hè nào mà bạn mãi không quên? Ai là người vẫn đợi bạn ở cột mốc "năm ấy", không bao giờ rời đi trong ký ức, kỷ niệm? Có phải chăng là một ngày trời nóng bức, nụ cười người ta khiến ánh nắng cũng trở nên mát dịu. Mặc mấy lớp áo vẫn tươi cười rạng rỡ, đến mức chúng ta không thể quên được mùa hè ấy, cùng bạn bè cắp sách đến trường luyện thi. Mối tình đầu trong trẻo và ngọt ngào như que kem ngày hè tan chảy, chảy vào tim ta mát lạnh lạ thường? Ảnh minh hoạMùa hè năm 18 tuổi khi vẫn là những cô cậu nhóc. Thanh xuân tươi mát giữa thời tiết như thiêu cháy cả không gian. Thế mà vẫn có những đứa trẻ to xác rượt đuổi nhau chạy quanh sân trường. Đến khi chia tay, mỗi đứa có con đường riêng vào cuộc đời đại học nhiều mới mẻ, ta lại bất chợt ngoảnh đầu lại nhìn nhau. "Đợi tôi nhé bạn ơi!"Mùa hè năm ấy ai đó đã có thật nhiều kỷ niệm Dưới gốc cây to tán rộng, ta đã cùng ai đó ngủ gà gật giữa ngày hè. Dựa vào nhau, bình yên dịu nhẹ. Ta cứ ngỡ mình được nhỏ lại vài chục năm, không phải như cuộc sống bây giờ ồn ào, vội vã. Ngày đó, người ấy đã từng cùng ta chạy khắp cả con đường, lao vào rừng cây đầy bụi gai để hái những bông hoa dại trên đồng cỏ. Ngây ngô và trong trẻo trong tận sâu đôi mắt long lanh còn đọng nước, gương mặt nhễ nhại mồ hôi. Cười phá lên khi cả hai vấp ngã bên bờ hồ. Ảnh minh hoạTa đã cùng nhau ăn vụng trong giờ học, cùng chơi trò chơi trốn tìm giữa đêm khuya, rồi oà khóc khi không nhìn thấy nhau vì bị che mắt. Sau đó lại giấu diếm bố mẹ để cắm net xuyên đêm. Chẳng những thế, ta còn nghĩ ra vô vàn trò nghịch ngợm, chọc phá làng xóm, lũ bạn chung trường. Ta đã từng cùng nhau lớn lên, nổi loạn. Những kỷ niệm đó có lẽ sẽ theo ta đến tận cuối đời. Mùa hè năm ấy là lời ước định nhiều năm sau ta vẫn còn gìn giữĐã bịn rịn nắm chặt tay nhau dưới gầm bàn, không dám khóc to, sợ bạn bè c-h-ế n-h-ạ-o. Ta mạnh mẽ đến thế mà yếu lòng mỗi khi nhìn thấy ánh mắt của đối phương. Thời gian sao không dừng lại ngay tại đây, để tháng năm vội vã không trôi tuột qua kẽ bàn tay rồi biến mất. Nhìn khung cửa sổ còn đọng lớp sương từ cơn mưa rào đầu mùa, báo hiệu thanh xuân rồi sẽ qua và ta cũng phải rời xa nhau như định luật xoay vòng của bánh xe định mệnh. Ảnh minh hoạTa đâu phải là thần thánh để điều khiển được thời gian? Ta cũng chẳng phải siêu anh hùng trên phim ảnh mà bẻ cong được cả một không gian rộng lớn. Phải chi lúc ấy đừng hứa hẹn gì với nhau rằng ngày sau chắc chắn phải gặp lại. Để bây giờ ta lại gìn giữ một ước định "mùa hè". Mùa hè năm ấy đã cho ta biết thời gian bên nhau là hữu hạnĐâu ai nắm giữ được thời gian trong bàn tay? Thời gian vô tình lắm, nó có thể xoá nhoà đi bất cứ một thứ gì, ngay cả chính ký ức và tình cảm cũng có thể "xa mặt cách lòng" nên xa nhau có khi là quên đi mãi mãi. Trên đời này thứ gì mà chẳng có hạn sử dụng của riêng mình? Ta trưởng thành, già đi và khôn lớn. Trầm tĩnh khi đối mặt với những cơn thịnh nộ của bão tố cuộc đời. Mỉm cười ngay cả khi trong lòng cuộn trào sóng dữ. Ta dần quên đi một nụ cười chân thật, để hiện diện trên nét mặt và hàng nghìn lớp mặt nạ "giả trân". Ảnh minh hoạĐến ngay cả tuổi thọ hay trí nhớ còn bị thời gian bào mòn không thương tiếc. Phải chi ta không nhận ra được sự hữu hạn vô tình ấy của cuộc sống, không biết mỗi giờ phút hiện tại ở cạnh nhau là quý giá biết chừng nào để khi xa rời ta tiếc nuối, ngẫm nghĩ rồi ngỡ ngàng vì đã không còn gặp lại nhau để một lần nữa được sống cuộc đời chân thật. Mùa hè năm ấy ta hiểu rằng trưởng thành đồng nghĩa với chia xaTuổi trẻ đồng nghĩa với mang nhiều hoài bão, muốn cuộc sống bình yên nhưng cũng mong tạo ra thành tựu. Mỗi người trong mình đều mang theo ước mơ và ngọn lửa nhiệt h-u-y-ế-t đầy cháy bỏng, chẳng ai nói với ai lời nào nhưng đều ngầm hiểu "trưởng thành thì phải học cách chia xa". Phải tự học cách lớn lên, tự học cách vấp ngã và học cách đứng dậy sau khi trải qua nhiều tổn thương, đau khổ. Ảnh minh hoạĐến ngày gặp lại không còn sợ nói câu tạm biệt vì ai cũng hiểu thông qua một ánh mắt, nhịp thở, bờ môi. Mãi mãi là bao xa? Là khi cả hai ở cạnh nhau nhưng như xa vạn dặm. Thế còn xa nhau vạn dặm nhưng tâm hồn luôn luôn nghĩ đến nhau, vậy thì cô đơn là bạn mỗi đêm nhưng trong trái tim vẫn ấm áp vô cùng. Tương lai còn dài, quãng đường còn lại xin chỉ giáo nhiều hơn! Khi ta không còn vướng bận điều gì, trong tâm trí ta đã thông suốt mọi chuyện. Những tình cảm âm ỷ bên trong đã được nuôi dưỡng xanh tươi theo năm tháng. Đến lúc này, ngại gì không ở cạnh nhau, chăm sóc, sẻ chia và cùng nhau xây đắp một hạnh phúc bền chắc? Cùng nhau tiếp tục làm tiếp những gì ta chưa thể, bởi thời gian bên nhau không là vĩnh viễn, khắc sâu vào nhau những kỷ niệm không bao giờ có được lần thứ hai với một người khác. Ảnh minh hoạTa trải qua bao nhiêu con người, bao nhiêu thời gian để học được cách bình ổn trái tim? Để chờ cho mầm non kia ủ đủ tinh hoa và đâm chồi nảy lộc. Để ngọn lửa trong ta sẵn sàng bùng cháy bất cứ lúc nào, yêu nhiệt thành nhưng vững vàng để đối mặt với sóng gió. Để khi ta nhìn nhau bằng ánh mắt của một người đã qua nhiều giông tố nhưng mong mỏi tìm về ngày thơ trẻ dại. Đó là lúc ta hiểu được rằng, trải qua bao nhiêu "mùa hè năm ấy", ta vẫn chưa bao giờ quên ước định đầu tiên. Tương lai không ai đoán trước được, trân trọng giây phút hiện tại là điều ta chỉ có thể nhận ra khi đã trải qua đủ biến cố và sóng gió cuộc đời. Để lúc này, tự tin ngồi cạnh nhau và đan chặt bàn tay, thôi thì cứ bình yên như thế, như mùa hè năm nào dựa vào vai nhau say ngủ giữa trưa hè nắng gắt, ta trở lại thanh xuân khi đã đong đầy yêu thương, biết cách chở che và chữa lành. Tuy trái tim đã chịu nhiều vết c-ứ-a, sẹo lồi lõm chằng chịt giăng đầy, ta vẫn khát khao yêu đương như đứa trẻ. Khi ấy, ta đã thực sự hiểu được nhau. Tiến Sĩ
Cho biết thời gian bi quan để thực hiện một công việc là 20 ngày, thời gian lạc quan là 10 ngày. Vậy phương sai về thời gian của công việc này là A. 2,91 B. 2,83 C. 2,78 D. 1,67 Hướng dẫn Chọn C là đáp án đúng
Nhiều người thường cảm thấy mình có quá nhiều việc phải làm, luôn vội vã và không bao giờ có đủ thời gian. Nhiều người nghĩ chúng ta làm việc nhiều hơn các thế hệ trước nhưng thực tế không đúng. Nghiên cứu cho thấy thời gian rảnh của nam giới Mỹ đã tăng từ 6 đến 9 giờ một tuần trong 50 năm qua. Số giờ rảnh của phụ nữ cũng tăng gấp đôi, từ 4 lên 8 giờ một tuần. Ảnh minh họa Thrive Global Vậy tại sao chúng ta vẫn cảm thấy thiếu thốn thời gian? Các chuyên gia về năng suất lao động đã chỉ ra mọi người thường rơi vào một số "cái bẫy" khiến thời gian không bao giờ là nghệ làm gián đoạn thời gian nghỉCông nghệ giúp chúng ta tiết kiệm thời gian, nhưng nó cũng lấy đi thời gian của chúng ta. Điều này được gọi là nghịch lý về quyền tự chủ. Những khoảng thời gian dài rảnh rỗi mà chúng ta từng tận hưởng giờ đây liên tục bị gián đoạn bởi các thiết bị công nghệ. Tình trạng này ảnh hưởng tiêu cực tới khả năng nhận thức và phân chia thời gian rảnh rỗi của chúng có một tiếng để nghỉ ngơi buổi tối, nhưng cứ một lúc lại phải kiểm tra hoặc phản hồi những thông báo, email hay tin nhắn. Những gián đoạn dường như vô hại này khi gộp vào sẽ chiếm một khoảng thời gian không nhỏ và làm đứt quãng thời gian nghỉ của này khiến chúng ta ít tận hưởng giờ nghỉ hơn và cảm giác rằng mình có ít thời gian rảnh hơn thực trung quá nhiều vào tiền bạcMột cái bẫy khác là nỗi ám ảnh văn hóa về công việc và kiếm tiền. Chúng ta được dạy một cách sai lầm rằng tiền bạc chứ không phải thời gian mang lại nhiều hạnh phúc cứu cho thấy rằng tiền bảo vệ chúng ta khỏi nỗi buồn nhưng không mua được niềm vui. Có tiền chắc chắn bảo vệ chúng ta khỏi căng thẳng. Cầm tiền mặt trong tay thậm chí còn mang lại cảm giác an tâm. Nhưng việc ngăn chặn kết quả tiêu cực khác với việc tạo ra những điều hạnh một suy nghĩ rằng cách để trở nên giàu có hơn về thời gian là trở nên giàu có hơn về tài chính. Thực ra đây là sai lầm bởi việc theo đuổi sự giàu có và của cải là không có hồi giá thấp thời gianTrong nền văn hóa ám ảnh với tiền bạc, nhiều người đánh đổi thời gian để bảo vệ tiền của họ. Chúng ta luôn chọn phương án với chi phí thấp nhất theo phản xạ, kể cả khi đó không phải phương án tối dụ, khi bạn đặt chuyến bay có transit nối chuyến để được rẻ hơn một chút, bạn đang rơi vào một cái bẫy thời gian. Bạn có thể tiết kiệm 300 USD nhưng sẽ mất thêm 8 tiếng trong kỳ nghỉ và thấy mệt mỏi và căng thẳng khó để đo lường giá trị thời gian nên bạn sẽ dễ đưa ra những lựa chọn sai lầm. Bạn vẫn có thể cảm thấy rằng sự đánh đổi này là xứng đáng, nhưng việc tính toán đơn giản này đặt ra một cách nhìn khác về giá trị của thời gian, thứ mà chúng ta hay có xu hướng đánh giá bận rộn là thành côngDanh tính của chúng ta ngày càng gắn liền với công việc. Trong một cuộc khảo sát năm 2017 ở Mỹ, 95% thanh niên nói rằng có một "nghề nghiệp thú vị và có ý nghĩa" là điều cực kỳ quan trọng đối với cảm thấy giá trị bản thân của chúng ta được quyết định bởi công việc và năng suất, vẻ ngoài bận rộn khiến chúng ta thấy hài lòng về bản thân. Ngược lại, tập trung sự chú ý vào một thứ khác ngoài công việc có thể đe dọa địa vị của chúng ta. Chúng ta muốn được coi là nhân viên làm việc nhiều giờ nhất, ngay cả khi những giờ này không hiệu an tài chính cũng thúc đẩy chủ nghĩa tôn thờ công việc. Hầu hết chúng ta đối phó bằng cách làm việc nhiều hơn và cố gắng kiếm nhiều tiền hơn. Chúng ta cảm thấy tội lỗi khi tiêu tiền vào những thứ khiến chúng ta hạnh phúc, chẳng hạn như đi ăn ngoài hoặc đi cảm với sự nhàn rỗiNgay cả khi sống trong một xã hội hoàn toàn bình đẳng chúng ta vẫn sẽ tạo ra căng thẳng về thời gian cho mình bởi khó thích nghi với sự nhàn nhà nghiên cứu gọi đây là ác cảm với sự nhàn rỗi và nó khiến chúng ta làm một số điều kỳ lạ. Một thí nghiệm tại Đại học Havard cho thấy khi không có gì để làm, hầu hết mọi người vẫn muốn làm gì đó, kể cả là điều tiêu cực như tự làm mình bị điện giật hơn là ngồi nghệ có thể giữ đầu óc bận rộn, nhưng nó lại là một cái bẫy góp phần gây ra căng thẳng và thiếu thời gian. Việc liên tục kết nối với các thiết bị công nghệ sẽ ngăn não phục hồi, khiến mức độ căng thẳng tăng thực tế, sự nhàn rỗi đã được chứng minh là một hình thức giải trí có giá trị và có thể làm tăng sự sung túc về thời gian. Những lợi ích về thể chất và tinh thần của việc giải phóng bộ não có giá trị hơn nhiều so với sự căng thẳng do giữ cho tâm trí luôn bận rằng ngày mai mình có nhiều thời gian hơnHầu hết chúng ta đều quá lạc quan về tương lai của mình. Chúng ta lầm tưởng rằng ngày mai chúng ta sẽ có nhiều thời gian hơn hôm nay. Điều này đôi khi được gọi là lỗi lập kế hoạch planning fallacy - chỉ việc đánh giá không đúng lượng thời gian, chi phí và hoạt động cần thiết để hoàn thành một kế thống kê, yếu tố dự đoán tốt nhất về mức độ bận rộn của chúng ta trong tuần tới là mức độ bận rộn của chúng ta trong hiện tại. Tâm trí của chúng ta thường đánh lừa rằng sau này chúng ta sẽ có nhiều thời gian hơn bây giờ. Sự lạc quan thái quá này tạo ra sự dồn ứ công việc, để rồi cuối cùng chúng ta chẳng còn lại chút thời gian dù đây là 6 cái bẫy thời gian phổ biến nhất, nhưng tất nhiên có nhiều lý do khác khiến chúng ta không sắp xếp được thời gian. Có được sự sung túc về thời gian là nhận ra và vượt qua những cạm bẫy thời gian trong cuộc sống của chúng ta và tạo ra những khoảnh khắc hạnh phúc và ý nghĩa hơn mỗi Anh Theo Ideas TED
thời gian có làm ta quên được nhau hay không